Thông tin

ĐÀN KHỈ Ở VƯỜN CHÙA

ĐÀN KHỈ Ở VƯỜN CHÙA

ĐẶNG HÙNG ANH

 

Khu rừng nọ có một đàn khỉ kéo đến ở. Chúng chọn một nơi kín đáo để ngủ nghỉ. Khỉ đầu đàn ngoài việc chỉ huy còn cảnh giới và tìm nguồn thức ăn… đàn khỉ ngày càng đông thêm. Chúng sống bình yên được mấy năm thì thú dữ kéo về làm náo động cả khu rừng. Bọn ấy gầm thét dọa nạt, đuổi bắt muông thú gây nên cảnh chết chóc, hãi hùng. Rồi thợ săn ở đâu cũng tìm đến, nào săn bắt, nào đặt bẫy chẳng chừa loại nào. Trước cảnh tượng đó, khỉ đầu đàn quyết ra đi tìm một nơi ở mới an toàn cho đàn khỉ.

Qua bao ngày tìm kiếm, nó thấy bên kia con suối có một khu rừng xanh tốt, thú đùa, chim hót vui vẻ. Con suối quá rộng khó bề qua được nên nó phải leo lên cây cao rồi chuyền cành nhảy sang. Nó đi sâu vào thì gặp đôi chim bồ câu đậu trên cành liền đến chào hỏi. Khi biết ý định của khỉ, bồ câu nói:

- Chúng tôi cũng mới đến đây được mấy năm. Đây là khu rừng cấm, lâu lâu có người đi lại kiểm soát. Trong kia là đất của chùa. Chúng tôi thích ngủ nghỉ trong đó và bay nhảy tự do. Bác Vượn được bầu cai quản khu vườn gần chùa. Để tôi dẫn anh đến gặp bác Vượn cho rõ thêm. Khi biết rõ nguyện vọng của Khỉ, Vượn nói:

- Ở đây cuộc sống yên bình. Do ảnh hưởng chùa, ai cũng hiền hòa, biết giúp đỡ nhau.

Khuôn viên chùa rộng lắm, nhiều rẫy nhiều vườn. Nhà chùa trồng đủ thứ: nào cây bóng mát, cây ăn quả, cây ra củ, cây ra hoa… Ngoài ra, chùa còn để nguyên một khu rừng tự nhiên cho cây cối tự  do mọc, muông thú tự do sống. Chúng  tôi xin ở khu vườn trong để ngủ nghỉ, vì nơi đó dễ đến gần chùa xem người ta đi lễ Phật và nghe kinh kệ.

- Chắc bác cũng đã hiểu kinh nhiều nhỉ??

- Tôi không hiểu được cao xa đâu! Có lẽ do lời kinh, tiếng chuông nhiệm mầu thấm dần làm chúng tôi có chút thay đổi. Hằng ngày thấy mấy người ở chùa hiền lành, tỏ vẻ thân thiện, sống tốt với nhau, không gây gỗ, dần dà chúng tôi bắt chước theo hạnh ấy để đối xử với nhau và tạo ra một cảnh sống yên lành, vui vẻ ở đây.

Khi tìm được chỗ trú ngụ ưng ý và được bác Vượn hướng dẫn tận tình, khỉ đầu đàn về dẫn đàn khỉ sang – đàn khỉ cũng được bác Vượn chỉ cho một chỗ ở gần Chùa.

Biết ơn nhà chùa cho ở, các con vật ở đây đi kiếm ăn xa rồi về ngủ nghỉ chứ tuyệt nhiên không động đến của chùa, kể cả đàn dơi ăn đêm. Khỉ đầu đàn yên tâm và mong đàn khỉ ở đây sẽ bắt chước điều tốt và sống an lành.

Ổn định chỗ ở xong, Khỉ đầu đàn đi xa tìm nguồn thức ăn mới. Lâu ngày chưa thấy Khỉ đầu  đàn về, đàn khỉ ở nhà đâm lo lắng rồi sinh loạn.

Hai con khỉ đực to khỏe tranh nhau không con nào chịu thua. Con nào cũng nói mình hay, mình mới xứng đáng là chỉ huy. Mỗi con lôi kéo cả đám khỉ khác theo mình. Chúng giành chỗ ngủ, chỗ đu, cây cao, cành dài… Chúng la hét om sòm, rượt đánh nhau loạn xạ làm cho một vùng cây lá tơi bời. Vượn đến can ngăn cũng không xong. Sợ ảnh hưởng đến chốn tôn nghiêm, Vượn đuổi chúng ra ngoài mé vườn chờ Khỉ đầu đàn về rồi sẽ tính.

Khỉ đầu đàn về biết chuyện lấy làm hổ thẹn liền đến xin lỗi bác Vượn và chim thú xung quanh. Sau đó nó họp đàn khỉ lại, phân giải, nói điều phải quấy và thưởng phạt phân minh. Đàn khỉ hối hận hứa sẽ không phạm lỗi nữa.

Cuối buổi họp, Khỉ đầu đàn nhấn mạnh:

Gần chùa mong được tốt lành

Chùa đâu phải chỗ tranh giành, hơn thua.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 22
    • Số lượt truy cập : 6059218