Thông tin

“ĐI”… LÀ… “VỀ”!

(Nhớ ngày Bổn sư khuất bóng)

 

TUỆ LẠC

 

 

Nhìn chiếc lá vàng rơi,

Con nhớ Thầy, màu áo…!

Nhìn dải mây trắng trôi,

Con nhớ Thầy, dung mạo…

***

Thầy ngồi cạnh cây già,

Nhìn con… hiền hòa bảo:

“Đường trần lắm phong ba…

Nhớ đừng xa Trung đạo!”.

***

Giờ Thầy đã… “chẳng còn”.

Về cõi nào… ai biết (?!)

Nhưng “lời” thầy bên con…

Dư âm như bất diệt.

***

Con luôn tâm niệm rằng:

TRUNG ĐẠO là hỷ xả.

Vô chấp ấy “siêu thăng”,

Thảnh thơi là Giác giả.

***

Nghìn năm… hoa lá rụng,

Muôn đời… mây nước trôi…

Chẳng có gì nghịch thuận,

Buông XẢ… hết luân hồi !

***

Nhớ Thầy con thấy rõ…

Từng bước chân “thiền hành”

Thầy “ĐI” là “VỀ” đó…

Chẳng tử… chẳng siêu sanh! 

(Paris giữa mùa thu)

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 30
    • Số lượt truy cập : 6061232