HOA HỒNG TRẮNG MÙA VU LAN
NGƯỜI SÔNG HẬU
Vu Lan thơm mùa hiếu hạnh
Hoa hồng nở trắng triền sông
Trong lòng dợn âm tiếng sóng
Con ngồi dõi bóng hoàng hôn.
Ai nỡ giấu mưa vào lá
Lòng con suối cạn bao giờ
Dòng khô từ khi vắng mẹ
Lời ru đi trọn tuổi thơ.
Hiên nhà nắng nghiêng bóng xế
Vườn xưa vắng tiếng mẹ cười
Mưa ngâu cũng từ dạo đó
Chân trời góc biển mù khơi.
Tiếng gà trôi qua miền nhớ
Nỗi buồn xao xác nắng trưa
Rơi xuống lòng mình tĩnh lặng
Đâu còn nghe nhịp võng đưa.
Vu Lan bao mùa rồi nhỉ
Nhớ người ngực áo cài hoa
Con viết bài thơ dâng mẹ
Gởi lòng theo áng mây xa.
15/5/2024
Bình luận bài viết