KHÚC CA NGHÊU NGAO
TRẦN QUÊ HƯƠNG
Mênh mông trời đất nghiêng hề
Gậy thiền dong ruổi đi về ngàn phương
Tầng cao đỉnh núi, mây tuôn
Chìm sâu đáy nước trùng dương mộng lành
Cơm mười phương, đói chữ ăn
Mệt chữ ngủ nghỉ, du hành quê hương
Hứng lên thổi sáo vô cương
Trầm lắng… đốt giải thoát hương tịnh lòng
Mỏi chân, nằm nghỉ… đất thương
Khát uống, ngày tháng tiêu tương thoát sầu
Quy sơn láng giềng chăn trâu
Một đời tươi tỉnh, chữ sao mệt đờ
Thỏa nguyền, ngã sở mộng mơ
Sống chết bức ngặt, ta giờ thường nhiên!
Huế, 30/3/2010
Bình luận bài viết