MÊNH MÔNG THIỀN, RÓT ĐẦY TRỐNG RỖNG VÀO TÂM
Trang thơ MÃ LAM
MÊNH MÔNG THIỀN
1. Khát khao hạnh phúc cội nguồn
Thu đau giằng xé tâm hồn vượt trên
Sông sâu bản ngã vớt lên
Sao khuya trống rỗng ướt trên ngân hà
2. Thiên đường dòng thác tình yêu
Trăng sao nghiêng ngửa phiêu diêu tâm người
Mặt trời phúc lạc nở tươi
Thiền nhân hoan hỉ nụ cười ánh sao
3. Đất khô nhớ nóng bàn tay
Lá khô nhớ tiếng mưa ngày xoay nghiêng
Cành khô nhớ mênh mông thiền
Tình khô cánh bướm hồn thiêng giữa đồng.
RÓT ĐẦY TRỐNG RỖNG VÀO TÂM
1. Dù tình như lửa bốc lên
Tháng năm cũng nguội như tên tuổi người
Môi ta lửa vói tìm lời
Cuồng như sóng đứng dựng trời tình yêu
2. Con chim hiện hữu trên cành
Hư vô sau chết đã đành xác thân
Vô minh chấp ngã tay chân
Còn con người thật thánh thần cao minh
3. Tình yêu rũ bỏ đường trần
Bụi thời gian bám mấy lần bạc phai
Mùa trong đốn ngộ bồng lai
Gió đông giải thoát bạc phai má hồng
4. Trúc Lâm Thiền Viện thắp sao
Nam mô bồ tát trên cao đường trần
Bước vào thế giới thánh thần
Đừng mang vọng động không cầm tịch liêu
5. Trong đầu ý trí xôn xao
Trong tim ý thức nao nao nguyện thầm
Rót đầy trống rỗng vào tâm
Thả buông bản ngã trôi thầm hư không.
Bình luận bài viết