MÙA VU LAN, MẸ TÔI
Trang thơ VÂN HÀ (TTHA)
MÙA VU LAN
Vu lan lại trở về rồi
Trăng tròn vằng vặc sáng ngời trên không
Riêng con hãnh diện trong lòng
Niềm vui rộn rã hoa hồng cài lên
Chuông chùa trầm bổng êm êm
Gió đưa nhè nhẹ, bên thềm hương bay
Hoa hồng cài áo con đây
Món quà vô giá chứa đầy tình thương
Mẹ ơi, gió lạnh còn vương
Nép bên áo mẹ, gió sương ngại gì!
MẸ TÔI
Kính tặng mẹ hiền
Thương con chẳng ngại nhọc nhằn
Vì con bao nỗi khó khăn chẳng sờn
Nhiều đêm mình mẹ thân đơn
Chở che con tránh khỏi cơn gió lùa
Trăng tròn rồi khuyết mấy mùa
Trời ơi, nhìn mẹ con chua xót lòng
Tóc mẹ nhuộm trắng sương phong
Làm sao hở mẹ? con trông tháng ngày
Ngừng trôi mãi mãi dừng đây
Cho con gần mẹ như cây với cành
Mẹ ơi, con biết ngày xanh
Chẳng bền đâu nhỉ, mong manh ấy mà!
Tuổi xuân bỗng chốc sẽ qua
Thế nên con sợ phải xa mẹ hiền
Những chiều mẹ đứng ngoài hiên
Bên trong con mẹ đứng yên lặng nhìn
Mẹ ơi, những buổi tụng kinh
Con hằng cầu nguyện, mẹ mình sống lâu
Tóc mẹ sẽ mãi xanh màu
Để con gần mẹ thật lâu... suốt đời
Con thương mẹ quá mẹ ơi
Bà tiên hiền dịu của đời chúng con!
Bình luận bài viết