NGÀY MẸ ĐI...
ĐẶNG TRUNG THÀNH
Từ khi chiếc lá héo khô
Bầy chim ngơ ngác, ngây ngô lạc đàn
Từ khi trăng đã úa tàn
Mảnh vườn trơ trọi, nhà hoang tiêu điều
Từ khi hoa rũ trong chiều
Mẹ ra đi mãi, cánh diều đứt dây
Gió buồn gió cũng ngừng lay
Có con cò nhỏ quắt quay nỗi lòng
Mưa rơi như trút xuống đồng
Ai hò câu lý mà đong giọt sầu
Cuộc đời chìm nổi bể dâu
Biết là cửa tử ba đào sẽ qua
Ngậm ngùi khi phải chia xa
Nhớ thương, hiếu nghĩa đủ xoa tim mình?
Mẹ về nơi cõi u linh
Để con ở lại bình minh nghẹn ngào!
Bình luận bài viết