NGƯỜI MẸ THỨ HAI
TUỆ NHA
Mẹ chồng tôi suốt một đời tận tụy
Giữ đạo dâu hiền, trọn nghĩa phu thê
Mẹ nuôi nấng mười con thơ yêu quý
Chẳng ngại nắng mưa, gian khổ không nề
Tình của Mẹ bao la như biển cả
Như suối nguồn chảy mãi tận ngàn khơi
Mẹ thương con đâu màng chi vất vả
Cho hết tuổi xuân, cho cả cuộc đời
Tình của Mẹ như khúc hát tâm ca
Vỗ về con trong bão tố mưa sa
Như nhiên đăng trong vùng trời xa lạ
Dẫn dắt con sống hiếu nghĩa nhu hòa
Tình của Mẹ như dòng sông thanh thản
Đắp phù sa cho phong phú đời con
Dù đời Mẹ qua trăm muôn ghềnh thác
Tận hiến vì con mặc sức yếu mòn
Mẹ chồng tôi sống một đời đôn hậu
Thương dâu con như con gái trong nhà
Tình của Mẹ không phân biệt nông sâu
Yêu kính Mẹ, ôi lòng Mẹ thiết tha!
* * *
Trời cuối thu lá vàng rơi, rơi mãi
Mẹ ra đi để lại những nhớ thương
Bao nỗi niềm, buồn vui, Mẹ bỏ lại
Xa thế gian, Mẹ rời cõi vô thường
Mẹ ra đi, kính Mẹ đi thư thái
Giấc mộng đời thoáng chốc, Mẹ buông tay
Rũ bụi hồng, chân như quay về lại
Thanh tịnh tâm, Mẹ quy kính Như Lai.
Bình luận bài viết