NHỚ
Nhà giáo VĂN HẬU
Hội Văn nghệ Dân gian Hà Nội
Đi lễ chùa Quán Sứ,
Lượm bông đại, cánh vàng.
Lòng sao thấy bâng khuâng,
Nhớ ai đó gây dựng.
Trồng cây không thưởng quả,
Trồng người không nghĩ hoa.
Giảng kinh không ngại bến,
Sắc, Không vọng chuông chùa!
“Đuốc Tuệ” sáng đèn trời,
“Khoá Hư Lục” xanh ngọn.
Bốn mươi bộ kinh sách1
Tươi rói mãi cây đời.
Sâu sắc và vững chãi,
Như bóng đại sân chùa.
Mùa kết hạ, hoa nở,
Hương thầm nhắc người xưa.
Tháng 7 năm 2005
Bình luận bài viết