PHẬT PHÁP GIỮA ĐỜI THƯỜNG (TT)
CAO THĂNG BÌNH
CÁI TA CHÂN THẬT
“Thật sự không có gì là của ta và cũng không có gì không phải của ta...”
Ngồi thiền giúp ta quán chiếu nhận ra bản ngã để thấy được cái ta chân thật và cái ta thân xác. Chúng là một nhưng không phải là một. Trong khi cái ta thân xác thì nặng trịch đang ngồi đó, cái ta tri kiến lại tự do không ngăn ngại. Cái ta chân thật có thể quan sát cái ta thân xác như thể đang quan sát người khác.
Ngồi thiền giúp ta quán chiếu để thấy và biết rõ vạn pháp quanh ta. Cái ta chân thật chính là một phần của vạn pháp, mọi vật thực sự không thể tách rời. Cũng vì thế, ta thấy không có gì để buông bỏ và cũng không có gì cần buông bỏ.
Ngồi thiền giúp ta quán chiếu để tiếp xúc và thấy mình là một phần không tách rời của vũ trụ. Khi vũ trụ thay đổi thì ta thay đổi. Vì ta là một phần của vũ trụ nên ta thấy vững vàng, an định, hạnh phúc, không còn đau khổ. Thật sự không có gì là của ta và cũng không có gì không phải của ta.
CON THỎ ĐI CÂU CÁ
“Không có pháp nào hay hơn pháp nào, chỉ có người đoán đúng bệnh và khéo dùng thuốc thì bệnh nào cũng khỏi...”
Con thỏ đi câu cá, nó mang theo mồi là cà rốt. Nó nghĩ cà rốt rất ngon nên chắc là cá sẽ rất mê. Vậy mà, nó ngồi câu suốt cả buổi mà chẳng dính được con cá nào.
Cái gì mình thấy là ngon, là tốt chưa chắc người khác đã thấy ngon. Vậy nên, đừng chủ quan áp đặt ý mình cho người khác. Chỉ khi nào mình hiểu được người thì mới mong mang lại cho họ hạnh phúc.
Trong tu hành cũng thế, cần biết đối trị căn cơ, tùy bệnh cho thuốc, tùy người giảng pháp. Thật sự không có pháp nào hay hơn pháp nào, chỉ có người đoán đúng bệnh và biết khéo dùng thuốc thì bệnh nào cũng khỏi.
Bình luận bài viết