THƠ CA LÀM TRƯỚC THÁNG 8 NĂM 1945
THIỀU CHỬU
Ca ngợi đức Phật Thích Ca
Nam mô Bản sư Thích Ca Phật,
Một ngôi chí tôn trên trời đất,
Đạo pháp mênh mông bể khơi hẹp,
Công đức vời vợi núi non thấp,
Xót thương chúng sinh cõi Sa bà,
Đời đời chìm đắm trong bể khổ,
Khổ về thể xác, khổ tâm hồn,
Phát nguyện ra tay khắp tế độ,
Trút bỏ tôn vinh cùng luyến ái31
Hết lòng hết sức lo cứu đời;
Bình đẳng không phân ai quí tiện32
Bác ái thơng yêu cả mọi loài.
Bốn điều Thánh đế rất nhiệm màu33
Gỡ sạch nhân duyên mười hai mối34
Mở đường giác ngộ ra cõi mê,
Hết thảy Thánh, phàm trong tam giới35
Trong cõi vô thường thay đổi mãi,
Dẫu rằng Trời, Đất cũng hư không,
Đến ngôi Niết Bàn là cao nhất,
Bất sinh bất diệt biết bao cùng..
(Phật giáo nhật tụng, 1935)
Kệ Dâng hoa
Hoa tâm nở mầu tốt tươi,
Mùi thơm sực nức hoa trời kém xa.
Trước Phật xin dâng đoá hoa,
Muôn thu gió nghiệp tha hồ chẳng lay.
(Đuốc Tuệ, 1935)
Kệ Dâng hương
Hương này lấy ở rừng thiền
Sinh trong vườn Tuệ thiên nhiên ngạt ngào
Tây Thiên trong sạch biết bao
Triệu thành mong thấu thẳm cao trùng trùng.
(Đuốc Tuệ, 1935)
Kệ khai kinh
Pháp Phật cao siêu rất nhiệm mầu,
Nghìn muôn ức kiếp dễ hay đâu,
Con nay nghe, thấy, xin vâng giữ,
Chân nghĩa Như Lai hiểu thật sâu.
(Thuỷ Sám, 1935)
Kệ khuyên đại chúng
Mơ màng trong giấc chiêm bao
Đêm dài mù mịt ai nào tỉnh ra?
Lại say giấc mộng la đà,
Cho là vui thích, tỉnh mà làm chi !
Sắp tỉnh lại cố làm mê,
Một lần trăm lỡ càng đi đường cùng.
Gây bao nhiêu nghiệp hãi hùng,
Cứ trong giấc mộng vun trồng khổ nhân.
Ai ơi mau tỉnh tâm thần,
Tây phương thẳng lối chính dân quê nhà.
Bao nhiêu duyên nghiệp đã qua,
Chăm tu cái nghiệp thực thà sạch trong.
Đem ngày luống những cầu mong,
Nhất tâm về đó mới hòng tỉnh ngay.
Tâm không có bợn mảy may,
ấy là tịnh độ bên Tây đó mà.
Mở mắt thấy đức Di Đà,
Nguyên lai vẫn một cảnh nhà ta xưa.
(Tỉnh Am,1941)
Đề từ
Kinh Địa Tạng Bồ tát diễn ca
Đạo Phật sao nên đạo tuyệt vời
Xem kinh Địa Tạng rõ mười mươi
Nghìn tầm bể khổ ra tay lấp,
Muôn trượng sông mê ráng sức khơi
Mở lối Bồ đề nơi địa ngục
Treo gương nhân hiếu cõi trần ai
Chúng sinh độ hết lên ngôi Phật
Một tấm chân như vặc vặc soi.
(Đuốc Tuệ, 1943)
Bình luận bài viết