THU VÀNG LÁ ÚA
TRẦN QUÊ HƯƠNG
Thứ ba tướng núi - bệnh sầu
Tuổi già khốn đốn lâm vào cao hoang
Chân tay mạch lạc lụn tàn
Nóng lạnh chẳng thuận, cốt gân rã rời
Tính chân thường sống chơi vơi
Vất vả co duỗi, đứng ngồi khó khăn
Mạng như tim lụn đèn tàn
Thân như bọt nước hợp tan biển trần
Lòng vui buồn, quỷ ám thân
Mắt như hoa đốm, phong vân nhập nhòe!
Hình hài suy yếu ốm o
Ai người Biển Thước để dò sông thiêng!
Lư Nhân cứu chữa bệnh duyên
Anh em chăm sóc ngày đêm hiểm nghèo
Lại phiền bè bạn thân yêu
Liệt giường liệt chiếu lắm điều tai ương
Bệnh tình chẳng chịu xót thương
Mùa thu vàng úa trăm đường lá bay
Như sương buốt giá ban mai
Như cỏ hiu hắt cuối ngày vào đông
Hoang sơ rừng rậm tiêu phong
Kệ rằng:
Âm dương, chống trái lẫn nhau
Trần gian lắm nỗi thương đau khổ sầu
Có thân có bệnh tương giao
Không thân không bệnh cơ cầu thế nhân
Trường sinh thủ thuật linh đan
Dù rằng thuốc quý cũng tàn xuân thiêng
Cảnh ma mau sớm tách riêng
Tâm hiền hướng đạo, thân liền an khang.
Bình luận bài viết