TRẦN GIAN QUÁN TRỌ
KHÁNH HẠ
Trần gian quán trọ ai làm chủ
Chẳng phải TÂM mình đó hay sao?
Ngày mai đá sỏi hư hao
Ta với ta về cuối trọ đời...
Ừ thôi! Năm tháng rơi đau
Bóng mình từ cõi trăm năm quyện vào
Như hoa đốm trắng mây cao
Đã mang tiền kiếp tựa đau nghiệp mình…
Trần gian quán trọ lặng thinh
Chỉ ta còn với vô minh bể sầu
Pháp KHÔNG như đóa nhiệm mầu
Tự nhiên hiển hiện trong đêm tựu thiền...
Bình luận bài viết