Trang thơ NGUYỄN VĂN THỨC
HẠT NGỌC CHÉO KHĂN
Con quỷ bịt mắt con người
bằng chiếc khăn đan xen mộng ảo
giấu hạnh phúc giữa trái tim
cám dỗ trò chơi trốn tìm
Con người nhập cuộc
đi tìm hạnh phúc
càng đi càng lạc
rã rời tháng năm
Vẳng tiếng chuông ngân
lay động tâm tình
hạt ngọc chéo khăn (*)
truy tìm xuôi ngược
Gặp lại chính mình
dòng nước về nguồn
chim bay về tổ
mùa xuân hoa nở
chân thật hồn nhiên
Con quỷ thua cuộc
tan vào bóng đêm.
TPHCM-12/2019
(*) Kinh Phật có câu chuyện chàng lực sĩ buộc hạt ngọc vào chéo khăn đội
đầu rồi quên tưởng mất, lăng xăng tìm kiếm khắp nơi, tình cờ lấy khăn lau mặt
hạt ngọc lộ ra. Câu chuyện ngụ ý hạnh phúc nơi ta sao mãi tìm kiếm nơi đâu.
CHIẾC MẶT NẠ GIẢ DANH
Ra vẻ hơn đời
học đòi đứng trên vai người khổng lồ
chơi vơi tầm với
không có điểm dừng
nhãn mác danh xưng
lại không đủ tự tin
thẳng mặt người đối diện
Chiếc thùng rỗng kêu to
không át được miệng đời điều tiếng
chiếc mặt nạ giả danh
đánh bóng khuôn mặt thật
thế sự nhân tình
trôi xuôi dòng cảm xúc
Soi gương
thấy người lạ nhìn mình
cũng chẳng bận tâm
TPHCM - tháng 6/2020
Bình luận bài viết