BUỒN KHI
Buồn khi vẫn vô minh
Giận với thói bạc tình
Cười khi tâm hoan hỷ
Khóc bởi chuyện chia ly.
Buồn khi phải ra đi
Duyên đã chẳng ra gì
Tìm vui nơi mây núi
Gạt bỏ mọi sân si.
Buồn khi nghiệp đến rồi
Đời ngắn lắm ai ơi !
Hãy tìm về cửa Phật
Thiền cho vọng buông trôi.
Buồn khi hỏi thăm nhau
Lúc già yếu bệnh đau
Tuổi cao thì đời ngắn
Niệm Phật nghiệp trôi mau.
Buồn khi đã hết tình
Nhìn nhau thấy phát kinh
Xa rồi câu ân nghĩa
Chỉ còn lại vô minh.
Buồn khi nghĩ đến ai
Chẳng thăm viếng hôm mai
Lúc xưa nhà đông khách
Giờ vắng thảm thương thay!
Buồn khi đã men say
Chẳng bè bạn cùng ai
Khi công thành danh toại
Chỉ một bóng đêm dài.
Buồn khi tuổi về chiều
Đi đứng sắp liêu xiêu
Nghe nhìn không được rõ
Con cháu gặp chẳng kêu.
Buồn khi quét sân chùa
Chổi thay gậy nhẹ khua
Người thương cho bạc lẻ
Kẻ ghét muốn tranh đua.
Quê Chiều 27/10/22
Bình luận bài viết