CÁI QUẠT
Làm cho mát mặt người đời
Họ kêu cái quạt để tươi tỉnh lòng
Nóng khô oi bức trời nồng
Đêm hè có quạt thì không chi bằng.
Buồn sao thiếu quạt đêm trường
Mát lòng lại được thanh lương tâm tình
Não phiền cảm thấy nhẹ tênh
Đèn khuya đọc sách thánh hiền ở bên.
Mo cau quạt cũ chưa quên
Quạt nan đâu nữa để mênh mông buồn
Đến khi quạt giấy ra khuôn
Đâu đâu cũng tiện mang luôn theo mình.
Quạt lông thiếu nữ đưa tình
Quạt ngà viên chức thấy mình như vua
Quạt sừng giàu có hơn thua
Quạt tre Sư nữ ở chùa thường quen.
Văn nhân, mặc khách, quan quyền
Trên tay phe phẩy triền miên vọng trần
Thiền sư dụng quạt tỉnh thần
An nhiên tĩnh tọa tâm dần nhập Không.
Ngày nay quạt điện là xong
Đâu cần tốn sức tốn công làm gì
Những khi không điện ôi thì
Quạt tay vẫn có ích khi não phiền.
Con người vốn thật đảo điên
Cõi này tâm tánh dữ hiền buồn vui
Bức tranh vân cẩu vẽ rồi
Quạt kia đâu thể mát đôi ba người.
Làm sao mát cả đại thiên
Quạt sao mát được vô biên chân tình
Mát cho tánh Phật hồi sinh
Tác nhân chuyển hóa vô minh mỗi người.
Tát bà ha 28/05/22
Bình luận bài viết