ĐI VỀ ĐÂU
Lại thêm một tháng gắng gượng cười
Hiểu rằng thân thể mỏi mệt rồi
Cứ vui dẫu đời không như thế
Bệnh đau đâu để thế nhân cười.
Cố sống trăm năm cũng cuộc chơi
Dài lâu duyên số cũng nhiêu thôi
Đôi ba năm nữa nằm trả nghiệp
Chi bằng theo Phật sớm đi chơi !
Mà đi chưa được phải làm sao?
Đành viết thành thơ đỡ ngán ngao
Chắc tu chưa tới, chưa đủ lực
Phật đày phải chịu biết làm sao?
Nhiều người thương nhớ nỡ sao đi?
Níu hoài nên chưa thể biệt ly
Minh đâu luyến tiếc Ta bà khổ
Nhưng cũng chưa đành gạt lệ đi.
Đã trả cho đời một cõi thơ
Ba tháng ba chàng thật ngẫn ngơ
Ra đi ba bận mà chưa được
Sống dài mấy tập nữa hỡi thơ?
Bệnh đau mà cố mãi không buồn
Dẫu trong rệu rã đớn đau luôn
Tình thần phải mạnh hơn thể xác
Mới mong ngày đến có chi buồn.
Phật ở bên mình, pháp bên tôi
Chắc chắn đến đi nghiệp định rồi
Mà sẽ đi đâu không cần biết
Luân hồi sáu nẻo chẳng có tôi.
Thôi kệ 01/07/22
Bình luận bài viết