GIẦY DÉP
Đôi giầy đi ngoài sương gió
Giúp cho chân cứng đá mềm
Đường vào nẻo đạo gần thêm
Gót giầy qua mòn cửa khép.
Chân nào dạo vườn đôi dép
Thiền hành nét đẹp khoan thư
Dép cỏ khiến tâm buông bỏ
Là phương tiện đến vô dư.
Chiếc dép phận đời nghiệt ngã
Lẻ đôi vứt thả trôi sông
Một mình không thành sự nghiệp
Tu cần bạn tốt đi chung.
Guốc cao guốc thấp nữ nhi
Tôn lên dáng vẻ kiêu kỳ
Mặc cho sưng chân trặc khớp
Khổ đau vẫn thích mang đi.
Thương trường bóng lộn giầy da
Đẳng cấp xã hội người ta
Nhìn giầy thước đo đánh giá
Chẳng qua vỏ bọc ngoài ta.
Người tu thường mang giầy vải
Để cho khác biệt thế gian
Giầy mềm hệt như tâm tánh
Tùy thuận muôn pháp tỏa lan.
Lại thêm có đôi quai hậu
Kêu giầy hay dép đều quen
Kẻ tục người tăng không ngại
Dung hòa sai đúng lời khen.
Thôi Kệ 13/06/22
Bình luận bài viết