GÓC CHIA SẺ: BIỂN CẢ
Ngút ngàn tầm mắt rộng mù khơi
Chỉ còn giới hạn bởi chân trời
Biển cả mênh mông không bến đỗ
Quay đầu bờ giác, chốn không lời.
Biển mặn để không đồng vị khác
Mầu xanh thuần nhất chẳng đổi dời
Bước đường tu tập cũng thế thôi
Một chất một mầu, làm khuôn thước.
Biển chứa trọn bao nhiêu giòng nước
Từ trăm sông, ao, suối, đầm, hồ
Nhận bẩn nhơ chẳng đọng nhiễm ô
Tâm đã ngộ, đâu vô minh ái.
Biển nổi sóng, gió giông xô đẩy
Sóng nơi lòng khác mấy biển đâu !
Lắng đọng rồi, sóng mất mối đầu
Tâm như biển, sóng là vọng tưởng.
Không giới hạn khó tìm phương hướng
Thể vô biên, tánh tướng nào phân
Dụng vô lượng, ngũ uẩn sắc thân
Biển vô ngại, nào chi vướng bận.
Biển sâu thẳm kiếm tìm vô tận
Thức trong thân, tâm địa khó dò
Gặp nhau trên mặt nước con đò
Đâu thể lấy gì đo tấc dạ.
Biển sinh động nối kết liền nhau
Mối tương quan đại hải năm châu
Không tiếp giáp, biển coi như chết
Tập liên thông năng lượng nhiệm mầu.
Chúng sanh, Tâm, Phật, đâu sai biệt
Nước, biển, sông ngòi, cũng một nguồn
Mê, ngộ, sạch dơ, đều tánh thủy
Bao hàm biển cả tợ chân nguyên.
Đứng trước biển sóng xô nghiêng ngã
Tâm động xao, nên tánh não phiền
Lòng không vọng thì đâu nổi sóng
Biển an nhiên nếu thở nhẹ thiền.
Quê Chiều 13/01/23
Bình luận bài viết