GÓC CHIA SẺ: CÁI CÂN
Ai cũng từng nhờ đến cái cân
Xem chừng trọng lượng của bản thân
Tăng giảm theo mình khi ăn uống
Nhìn thử ngày lên xuống mấy lần.
Cân để đo lường trọng lượng thôi
Gầy béo do ta, chẳng do ngươi
Chớ nên giận cá mà chém thớt
Tội nghiệp cái cân hóa đồ chơi!
Cân bàn, hai đầu thật thăng bằng
Sao cho giá trị được ngang hàng
Sòng phẳng với nhau là lễ nghĩa
Biểu tượng quan tòa mực thước cân.
Cân tạ, tính lường vật nặng hơn
Thường tra dầu mỡ để bôi trơn
Sai đúng ít nhiều nhờ tay chỉnh
Đừng chủ quan tạo mọi nguồn cơn.
Bán lẻ chuyên dùng cân xách tay
Chỉ được năm cân, khó đúng sai
Bán hàng cần nhất gìn chữ tín
Chớ nên cân thiếu, dạ thẳng ngay.
Cân điện chẳng thể giống số nhau
Mười cân sai biệt khác làm sao
Do điện năng còn nhiều hay ít
So sánh làm ta khổ khá đau....
Cân tiểu ly đong ngọc đếm vàng
Cân lường công thức nấu bán hàng
Khác chỉ một ly sai một dặm
Tâm ý khác sai, nghiệp gánh mang.
Cân bằng giá trị của tình người
Đâu thể dùng cân lượng cuộc đời
Phải tự đếm đo qua tri thức
Đánh giá công tâm mới thảnh thơi.
Cân đo đong đếm cũng vừa thôi
Tình thương đâu thể tính như chơi
Từ bi thường cho đi tất cả
Hạnh phúc là cứu khổ ban vui.
Quê Chiều 09/03/23
Bình luận bài viết