GÓC CHIA SẺ: CON TUẤT
Trung thành đệ nhất loại thú nuôi
Trọn nghĩa với nhau sống thật vui
Canh giữ vườn nhà luôn an ổn
Thứ chi xâm nhập phải ngậm ngùi!
Cái mõm sủa to động xóm làng
Một con lôi kéo cả bầy đàn
Nên gọi chó hùa đông hiếp yếu
Tính này người cũng có đôi ngàn.
Năng khiếu đánh hơi nhất trên đời
Ngửi mùi tìm đến đúng tận nơi
Nhớ mãi, mến nhiều, thù dai dẳng
Cảm tình lắng đọng với con người.
Loài vật dễ thương quấn kẻ nuôi
Thức đêm canh gác chẳng ngủ vùi
Niềm nở được luôn bên chân chủ
Vắng nhà phòng thủ khắp cơ ngơi.
Từ dưới đếm lên hạng thứ nhì
Đứng hàng mười một thập nhị chi
Gọi là Tuất hay hơn loài cẩu
Đẹp lắm lòng trung nghĩa chính mi!
Tính phàm ăn làm khổ phận mày
Gì cũng xơi, dính bả khổ thay
Điểm yếu khiến nhất thời sa nạn
Lọt vào tay bợm nhậu thịt cầy!
Một khi đã rơi vào cạm bẫy
Thú hay người đều sẩy như nhau
Càng ranh ma mất mạng càng mau
Tật tham ăn thứ nào cũng hảo.
Là bài học người không hiểu đạo
Trí khôn nào bảo đảm thiện lành
Lòng Từ bi hóa giải sự sanh
Sẽ dứt được tranh giành hà khắc.
Chó canh chùa khỏi lo đạo tặc
Tam bảo đâu bỏ mặc tri ân
Giữ của là thuộc tính thân gần
Sống thủy chung nghĩ phần con Tuất!
Chiêu Đề 16/04/23
Bình luận bài viết