GÓC CHIA SẺ: CŨNG CÓ LÚC
Cũng có lúc thấy chạnh lòng lưu luyến
Lúc đêm về đấu chiến với thân tâm
Bởi vô minh từ thức tánh ngàn năm
Tạo mê vọng đọa đày trăm kiếp sống.
Cũng có lúc nghĩ đáp đền nòi giống
Lòng dặn lòng thôi mộng tưởng mê mang
Kiếp tu hành bằng mấy kiếp trần gian
Đoạn sinh tử sẽ vô sinh phúc quả.
Cũng có lúc chân tình mong đáp trả
Câu nghĩa ân thành kết quả đeo mang
Hiện đời là cuộc sống tạm quá giang
Đâu nên để muộn màng đường giải thoát.
Cũng có lúc tuôn trào câu thơ hát
Ca ngợi đường Tự giác, với Giác tha
Cùng Giác hạnh viên mãn cõi Ta bà
Đưa nhân loại sang bến phà giác ngộ.
Cũng có lúc gác tình riêng đau khổ
Nén niềm riêng làm bến đỗ cho người
Biến cảnh đời khổ não hóa vui tươi
Để khắp xứ đạo đời chung hướng bước.
Cũng có lúc gian lao nguyền đi trước
Làm tiên phong để dẫn bước người theo
Tạo nhân duyên giúp đỡ kẻ đói nghèo
Cũng gieo neo dẫu theo đường đạo lý.
Cũng có lúc cám ơn tay người chỉ
Phương tiện này hoan hỷ thấy trăng tròn
Qua sông mê chớ nghĩ chuyện thiệt hơn
Đến bến giác đâu còn tâm dị biệt.
Cũng có lúc tim yêu thương thống thiết
Mọi chúng sanh đều là Phật sẽ thành
Gắng công phu học giáo pháp thiện lành
Khổ Hạnh Lâm thành suối tâm trong mát.
Cũng có lúc mây mờ che tánh giác
Cũng có khi lác đác hạt mưa Từ
Cũng còn quên tĩnh tọa của Thiền sư
Cũng có ta riêng tư duyên hóa độ.
Quê Chiều 13/11/22
Bình luận bài viết