GÓC CHIA SẺ: ĐỢI
Đợi chờ mòn mỏi bóng thời gian
Người thân vẫn biền biệt non ngàn
Đợi chồng hóa đá ghi dấu tích
Vẹn nghĩa hay là tiếng thở than.
Đợi gì khi tình nghĩa chẳng còn
Níu kéo thêm chi dạ mỏi mòn
Đợi mở lòng ra người khỏi khổ
Riêng ta tự bước chí nguyện tròn.
Đợi thêm vài bước hỡi vô thường
Còn chút việc riêng phải vấn vương
Đợi dặn dò xong vui lòng bước
Giao phó người sau tiếp đoạn đường.
Đợi mình trút bỏ chuyện con người
Chẳng bận cõi lòng mở nụ cười
Đợi hoan hỷ bước vào tịnh nghiệp
Nhập thiền tu định trị biếng lười.
Đợi chăng những kẻ muốn đi theo
Muốn tu nhưng lại chẳng muốn trèo
Đợi tôi đi với đừng đi trước
Từ từ mà bước kịp bám đeo.
Đợi làm cho được phát tâm mầu
Bồ đề nguyện lực để đi sâu
Đợi bước chân vào nơi cửa Phật
Một đi không trở lại ban đầu.
Đợi giờ lên điện tụng Lăng Nghiêm
Chuông trống nhịp nhàng định tâm thêm
Đợi niệm bất sanh cho tương tục
Trần lao bỏ lại ở ngoài thềm.
Đợi khi đi đến chốn an bình
Nơi núi đồi xanh vọng tiếng kinh
Đợi sông suối biếc vang tiếng mõ
Nơi có ngôi chùa của tâm linh.
Đợi đến khi nào được mãn duyên
Trùng phùng bạn hữu ở non tuyền
Đợi lúc không còn ma chướng nữa
Niết bàn an lạc chẳng ưu phiền.
Quê Chiều 08/03/23
Bình luận bài viết