GÓC CHIA SẺ: GIẺ LAU
Đọc lại câu "thời thời thường phất thức"
Tôi chợt thấm ý nghĩa tấm giẻ lau
Hằng ngày học hạnh, siêng việc giồi trau
Lau sạch bàn cho gương lòng trong sáng.
Giẻ lau bàn mặc tình người sử dụng
Đem lau ghế hay dụng để lau sàn
Miễn sao đời được sạch bóng sáng choang
Tạo an lạc khiến người người hoan hỷ.
Giẻ để lau và chổi cau để quét
Sạch lá sân vườn, sạch bụi ghế bàn
Tay cầm giẻ mà lòng chẳng vương mang
Dòng tâm trạng lang thang ngoài sóng nghiệp.
Mặc tình người lau mặc lòng kẻ quét
Không hề chi bụi bặm với nhơ lòng
Người quét giùm ta vô ngại tâm không
Trong đêm lặng nghe lao xao tiếng chổi.
Tấm gương đời khi đục, trong, mờ, tỏ
Tấm gương lòng sáng rõ nếu lau chùi
Chuyên cần lau sạch bụi đất lấp vùi
Gương sẽ hiện phơi bày phần che khuất.
Mặt đã thật là nguồn cơn bản chất
Nhận diện mình đâu mất bấy lâu nay
Hiện ra rồi thường sạch chẳng cho phai
Để biết hôm nay đang buồn hay giận.
Mỗi ngày hãy nhìn gương lòng mấy bận
Để biết tâm hỷ lạc có hiện ra
Tập đổi thay diện mục ở Ta bà
Luôn giữ nụ cười xa rời phiền não.
Tấm giẻ lau là dụng tâm hoàn hảo
Giúp cho mình thấy đạo chẳng đâu xa
Ngay tại đây, khi lau sạch tâm ta
Hiện bây giờ, mĩm cười gương tạo hóa.
Nhìn sự vật bằng công năng và bản chất
Quyết tâm sắt đá, mềm mại giẻ lau
Dẫu thời gian nhanh chậm lướt qua mau
Ta luôn thấy mặt thật mình trong đó.
Quê Chiều 27/11/22
Bình luận bài viết