GÓC CHIA SẺ: HỒI ỨC
Hồi tưởng về một vùng trời tâm thức
Thuở xa xôi lúc tràn ngập ước mơ
Nhìn giọt mưa như thôi thúc đợi chờ
Khẽ rung động khi mây chiều giăng mắc.
Hồi ức trở về lúc nhận ra Không sắc
Buông bỏ duyên đời nghĩ chuyện đi xa
Khi chữ tình đã chán ngán Ta bà
Tìm vui kinh kệ chuông chiều mõ sớm.
Hồi đầu ngoảnh lại nhìn tâm hồn đau ốm
Bệnh ở tâm can bệnh lụy đến thân
Hiểu rõ khổ đau sao vẫn phân vân
Tịnh, Mật, Thiền, pháp môn nào giải thoát ?
Hướng nguyện đến miền chân tâm nẻo thật
Thấy rõ chốn đây quê quán an toàn
Ở nơi này tâm tỉnh giác tỏa lan
Bèn an trú trong sớm chiều lạc cảnh.
Hồi hướng về Tây phương vi diệu tánh
Có hoa sen thanh thoát chín phẩm sinh
Nghe chim hót tiếng thiên nhạc hòa minh
Cùng thiện hữu tiến tu lên giác lộ.
Hồi cố lại mười phương chư quốc độ
Pháp từ bi lưu bố khắp gần xa
Gieo giống thiện căn ngay tại lòng ta
Rồi lan tỏa khắp sơn hà đại địa.
Hồi âm đến nhân gian qua tình nghĩa
Sống chu toàn bổn phận một Tăng thân
Đáp đền công giáo dưỡng tứ trọng ân
Bồ tát hạnh xứng danh người Thích tử.
Hồi niệm công phu chân ngôn Mật ngữ
Năng lực hành trì cứu khổ cứu nguy
Thể hiện lòng quảng đại hạnh từ bi
Vì nhân loại dấn thân bằng tha lực.
Hồi quang phản chiếu vào chân hiện thực
Vạn pháp vốn không bất động như như
Trong định tâm ảnh hiện bóng đại từ
Trong thiền tọa đồng dung thông tánh tướng.
Quê Chiều 07/01/23
Bình luận bài viết