GÓC CHIA SẺ: HUYỄN
Huyễn thân chẳng bền lâu mà cố giữ
Đáng yêu chăng chỉ một thuở trẻ trung
Đắm đuối nhau liệu có mãi nhau cùng
Hay chịu đựng cả vùng trời đau khổ.
Huyễn mộng đời, ai dễ dàng thố lộ
Biết chẳng bền đâu chịu bỏ bao giờ
Ai cũng thích mơ dẫu cố đợi chờ
Chuyển nghiệp làm thơ cho đời thư thả...
Rõ huyễn hư mà vọng tâm không xả
Thì một đời nhân quả sẽ hiện tiền
Hiểu cội nguồn sinh diệt chảy vô biên
Nhưng đâu muốn dứt liền vì ảo tưởng.
Là huyễn hóa bởi muôn ngàn âm hưởng
Nhạc trữ tình diễn xướng khiến mê man
Chuông ngân dài sẽ thức tỉnh đạo tràng
Nhạc sôi động ầm vang gây phấn khích.
Vì huyễn cảnh làm chúng sinh ưa thích
Biến hiện ra dấu tích thuở huy hoàng
Rồi đến khi tan biến đến điêu tàn
Còn đâu nữa chỉ một màn sương khói.
Vì huyễn hoặc khiến vô minh chấp nối
Không rõ ràng làm lạc lối người tu
Biết là sai nhưng cố chấp như mù
Khi tỉnh thức cũng ba thu lỡ bước.
Vì huyễn chất đâu thể là mực thước
Tứ đại hợp thành những bước đầu tiên
Ngũ uẩn che mờ tạo tác nhân duyên
Rồi luân chuyển theo tuần hoàn ảo ảnh.
Lấy huyễn thân để tu hành huyễn cảnh
Dùng huyễn hư tạo huyễn chất kiếp người
Huyễn hoặc thân tâm huyễn hóa cuộc đời
Rồi huyễn mộng nên một trời huyễn ảo.
Hãy lắng lòng theo Phật kinh chỉ giáo
Hãy dụng tâm nhận áo nghĩa kinh văn
Hãy định thân dút bỏ hết nhập nhằng
Hãy nhìn trăng chớ nhìn tay chỉ hướng.
Quê Chiều 19/11/22
Bình luận bài viết