GÓC CHIA SẺ: KHOẢNG ĐỜI
Khoảng đời tôi đã trải qua
Viết nên nhạc khúc trường ca tặng người
Lắng nghe miệng nở nụ cười
Tình thương lan rộng ngàn nơi đón chào.
Khoảng đời được mất chiêm bao
Thấy mình trong đó gầy hao vui buồn
Cũng nhiều ngấn lệ trào tuôn
Cũng nhiều dang dở cũng luôn bi hài.
Khoảng đời cũng đúng cũng sai
Cũng đầy thử thách chông gai cận kề
Giữa giòng bến giác bờ mê
Con thuyền ngược nước bốn bề trùng khơi.
Khoảng đời nén khóc để cười
Ngày vui quá ngắn vài mươi năm sầu
Ai rồi cũng nếm bể dâu
Ai rồi cũng cảnh đêm thâu khóc thầm.
Khoảng đời ai chẳng sai lầm
Hãy nương bậc thánh gieo mầm từ bi
Giúp cho nhân thế hướng đi
Bình minh nẻo giác thoát ly luân hồi.
Khoảng đời đến lúc về thôi
Hành trang chưa đủ có rời được đâu
Trở vào lạy Phật nguyện cầu
Hóa thành - Bảo sở, hải âu chân trời.
Khoảng đời ai cũng một thời
Lui về tìm chốn xa rời đam mê
Mây trời sông nước sơn khê
Chim không để dấu, khen chê mặc lòng.
Khoảng đời là một chữ Không
Có chi khiến phải bận lòng hôm mai
Sáng trưa chiều tối mỗi ngày
Thân đâu tâm đấy, trả vay đâu còn.
Khoảng đời đừng bước lối mòn
Đừng theo vết cũ, đừng buông rơi mình
Chỉ cần làu thuộc Tâm kinh
Là ta không phụ tánh linh thuở nào.
Chiêu Đề 12/11/23
Bình luận bài viết