GÓC CHIA SẺ: KHOẢNG NÀO
Khoảng nào nuôi lớn trí tuệ ta
Ngăn trừ nghiệp chướng phá tâm ma
Trụ tam giới đâu cần luân chuyển
Dạo càn khôn vẫn thấy không xa.
Khoảng nào là giới hạn con tim
Để yêu thương không bị nhấn chìm
Chuyển khổ đau về miền an lạc
Chính nơi đây tịnh độ trang nghiêm.
Khoảng nào thương nhớ đẫm cơn mưa
Nửa đêm thổn thức chuyện xa xưa
Lòng cố bao dung nguôi tất cả
Lắng tâm thiền định chớ dây dưa.
Khoảng nào diễn đạt góc tâm hồn
Học hành, diễn đạt với trí khôn
Lan tỏa tin yêu cho muôn loại
Phẩm cách cao vời vượt ngữ ngôn.
Khoảng nào đọng lại mấy vần thơ
Nhớ khi rung động thuở dại khờ
Cảm xúc là nỗi niềm chân thật
Rồi ngày qua tàn lụi giấc mơ.
Khoảng nào rơi mất niệm từ bi
Xa rồi tiếng gọi của lương tri
Nhân nghĩa để quên trong dĩ vãng
Chân như đành đội nón ra đi.
Khoảng nào lầm lỡ biết ăn năn
Chúng sinh mê muội lấp che ngăn
Tội tánh vốn từ vô lượng kiếp
Đem tâm sám hối cạn nguồn căn.
Khoảng nào gắn kết mối thiện duyên
Cân bằng sóng nghiệp dứt đảo điên
Bốn lẽ thật, hiểu rồi siêng tập
Tám đường chánh đạo, ắt sanh thiên.
Khoảng nào bóng mát cội bồ đề
Tàng lá rộng che dứt cơn mê
Chốn hóa thành cho ta ngơi nghỉ
Đủ hành trang bước tiếp đường về.
Chiêu Đề 09/11/23
Bình luận bài viết