GÓC CHIA SẺ: KHÔNG
Không ai thương mình bằng chính mình
Luân hồi sáu nẻo ở đâu sinh?
Tại, bởi, do, vì, ngàn duyên cớ
Không người nào khác phải vô minh.
Không tôi, không bạn cũng không thù
Chỉ do phúc quả khổ công tu
Một bóng một hình tìm giải thoát
Không chỉ tôi nhìn bước vân du...
Không môi không mắt liếc đưa tình
Có ai chẳng vướng bận khi nhìn
Giả thân huyễn sắc làm điên đảo
Không nhan không sắc khổ thân mình.
Không nói tơ duyên đã lỡ làng
Không bảo tình kia sẽ dở dang
Không dứt mộng lòng làm xao xuyến
Không tìm không kiếm dẫu muộn màng.
Không yêu không giận cũng không sầu
Buồn vui xin để lại bên cầu
Cửa Phật yên thân lòng thanh thoát
Không duyên theo cảnh chuyện bên lầu.
Không được như lòng, chớ trách ai
Không đến với nhau, chớ đắng cay
Tìm nhau không được, đừng đau khổ
Không phụ tình nhau đến Phật đài.
Không phải là tôi, chẳng do người
Không lôi không kéo, chẳng gọi mời
Tôi độ cho tôi, mai hay mốt
Không biết khi nào mới thảnh thơi.
Không cần một kiếp sống nhọc nhằn
Tự thân hải đảo, một đảo băng
Để đầu giá lạnh cho tim nóng
Không nghĩ mình tôi ngắm ánh trăng.
Không vội không vàng để bước nhanh
Không tin không tưởng để không thành
Phật chỉ đường rồi đâu quá vội
Không đi sao đến được vô sanh.
Quê Chiều 17/03/23
Bình luận bài viết