GÓC CHIA SẺ: LẶNG LẼ
Ảnh được tạo bởi bing AI
Tháng ngày lặng lẽ trôi trên tóc
Một niệm phù du tựa khói bay
Rồi khi vỡ mộng đắng cay
Trăm năm đổi lại ngắn dài thế thôi.
Lặng thầm khóc đâu cần ai biết
Ngẫm cuộc đời mãi miết cơn sầu
Nặng tình trời cũng mưa ngâu
Ái biệt ly khổ một bầu thương đau.
Lặng ngắm trăng treo đầu non vắng
Một mình ta thao thức đêm buồn
Đợi sang canh thỉnh hồi chuông
Rũ lòng trần cấu nhận nguồn chân như.
Bước thiền hành lắng nghe tiếng suối
Hạt bồ đề xâu chuỗi liền tay
Về đâu số kiếp tương lai
Có chăng lặng lẽ hôm nay yên bình.
Mưa gào thét giữa đêm giông tố
Lặng lẽ lòng còn khổ lạc không
Tình trần nghiệp quả chưa xong
Thương yêu chi nữa ngóng trông cả đời.
Chìm nổi thơ văn trong cõi dục
Phong trần một kiếp nợ văn chương
Buồn vui suy nghĩ nếp thường
Mênh mông câu chữ chỉ đường nhân sinh.
Lắng đọng thiền môn ngày đến tháng
Mặc tình thế sự động chân tay
Tương dưa niệm Phật trường trai
Thả trôi nhân thế trả vay ngàn đời.
Tích tắc thời gian qua nhanh chóng
Trở về thôi đừng ngóng đợi chi
Trót qua lứa tuổi xuân thì
Đất trời vẫy gọi hạn kỳ được đâu.
Chớ uổng phí một đời đã sống
Không lu mờ một kiếp làm người
Ngàn thu ta vẫn mĩm cười
Giác mê đôi nẻo héo tươi đóa thiền.
Chiêu Đề 03/11/24
Bình luận bài viết