GÓC CHIA SẺ: MỘT NĂM
Một năm liên tục, cũng oải rồi
Đến lúc tạm dừng, gác trò chơi
Múa bút thẩn thơ, giờ tạm đủ
Cất bước vân du, dạo đất trời.
Một năm tròn, bệnh tật triền miên
Phận số tính dồn trả như điên
Thêm cộng nghiệp, khổ đau dịch bệnh
Bất hạnh còn dài, chỉ mong yên.
Một năm buồn, trả nghiệp thế trần
Công danh chức vị, cũng thôi luôn
Thử xem mình có chi tiếc nhớ
Còn nhớ chăng, nợ nghĩa với ân!
Một năm dài, buông được bao nhiêu?
Nhận yêu thương thấy biết bao điều
Lòng cảm thông, tìm bờ bến đỗ
Hướng chân tâm, nào phải sớm chiều.
Một năm về núi lánh ồn ào
Bốn mùa qua, cảm nhận hết vào
Mới biết ẩn cư thi vị lắm
Bận cả đời, uổng phí làm sao!
Một năm qua, xem được mất gì
Chuyện kéo lôi, trên mỗi bước đi
Được an bình như trong ý muốn
Trạm cuối rồi, mong rảnh thoát ly.
Một năm trôi, biến động cả đời
Giờ bước tang bồng nhẹ thảnh thơi
Trách nhiệm chuyển trao cho thế hệ
Còn đâu đây dấu ấn một thời.
Một năm đi, sơn thất ra vào
Núi đồi dấu chân gậy thấp cao
Tọa thiền, niệm Phật, cùng lễ sám
Hành trì tự tại mãn ước ao.
Một năm chờ, chưa thấy bến về
Chắc thuyền mắc cạn cuối sông mê
Hành trang chưa đủ lên bờ giác
Duyên đẩy đưa sống kiếp dân quê...
Quê Chiều 02/04/23
Bình luận bài viết