GÓC CHIA SẺ: MÙA ĐÔNG
Gió mùa phương bắc đã tràn về
Cái rét đầu đông đến tái tê
Lòng tôi cảm nhận chừng như thế
Lạnh ở con tim nặng tình quê.
Đêm nay trở rét khó ngủ êm
Lò không sưởi ấm đủ tàn đêm
Thức giấc rét run và đói lạnh
Mới hay lạnh khiến đói tăng thêm.
Đói khiến lạnh hơn trong gió đông
Ấm êm ai nghĩ đến lạnh không?
Thức vì đói lạnh cần no ấm
Nghĩ phận cơ hàn chẳng áo bông.
Sưởi ấm đêm đông tim rét buốt
Cô đơn nên lạnh lẽo nhiều hơn
Vững tin mình chẳng cậy tha nhân
An nhiên giữ tâm thân kiên định.
Phật thiền giữa tuyết hàn đông lạnh
Ta thiền trong cô quạnh sơn trang
Vững chãi hơn đây mới đạo tràng
Khi nhân thế mơ màng giấc điệp.
Ở ngoài kia phố phường ngõ hẹp
Bao phận đời không dép đói lòng
Ta còn may ấm dạ đêm đông
Nghĩ đến họ để không than vãn.
Sống trong đời mấy ai thanh thản
Cơm gạo tiền khủng hoảng từng ngày
Rét đông hàn vẫn nặng đôi vai
Thật thương cảm chân tay lạnh giá.
Nơi thiếu thất có đâu vất vả
Chỉ yên tu đền trả nghiệp đời
Mộng xuân về thay đổi tiết trời
Người bớt khổ qua thời đói lạnh.
Phương trời cũ nắng nhiều hoa cảnh
Đâu thấy đông hiu quạnh nơi đây
Hiểu và thương khi đến chốn này
Xin cầu nguyện một mai no ấm.
Quê Chiều 18/12/22
Bình luận bài viết