GÓC CHIA SẺ: NÀO KHI
Nào khi hăng hái dấn thân
Phương xa tu học chuyên cần hề chi
Vì đời lan tỏa Từ bi
Thì đâu ngần ngại bước đi hoằng truyền.
Nào khi bến cũ con thuyền
Dừng chân một thuở để nghiêng ngửa lòng
Giờ đây xa vắng thầm mong
Nguyện phương trời ấy sẽ không phải buồn.
Nào khi thác đổ trên nguồn
Trôi theo tình thức lỡ buông mình vào
Bởi còn yêu chiếc giới bào
Nương vào đức Phật đã bao dung mình.
Nào khi dứt được mê tình
Bước đi vững chãi hồi sinh tánh mầu
Đem thân lễ lạy nguyện cầu
Chuyên tâm học hỏi cần cầu ngày đêm.
Nào khi sáng tỏ nỗi niềm
Ruỗi dong du hóa đi tìm bản lai
Gập ghềnh muôn lối đường dài
Quyết tâm kiên định chông gai không sờn.
Nào khi thuận nghịch tiêu mòn
Bình tâm trước mọi cơn đòn khổ đau
Thấy đời vẫn đẹp làm sao
Núi xanh mây trắng suối trào hoa rơi.
Nào khi hết nghiệp duyên rồi
Không chi tiếc nuối chuyện đời ngày qua
Chỉ còn mình với chính ta
Tâm hòa tánh thuận để xa luân hồi.
Nào khi giáo nghĩa cạn lời
Thôi thì tu niệm rong chơi qua ngày
Sẽ không bi lụy đắng cay
Trên môi mĩm nụ cười thay mắt buồn.
Nào khi lên điện thỉnh chuông
Lắng âm giải thoát cho nguồn mê tan
Ngồi đâu nơi ấy đạo tràng
Về đâu cũng sẽ ghé ngang Ta bà.
Quê Chiều 26/11/22
Bình luận bài viết