GÓC CHIA SẺ: NGHĨ RỒI
Nghĩ rồi, cặn kẽ đến từng lời
Để khi nói nín chớ kém tươi
Hòa ái phát ra, đời bớt khổ
Yêu thương lan tỏa cả bầu trời.
Nghĩ rồi, tâm quyết đặt lên trên
Mong muốn thì nên để một bên
Đừng cho sai trái theo mơ tưởng
Đặt muốn trên tâm, chẳng làm nên.
Nghĩ rồi, gạt hết mọi phan duyên
Ràng buộc cả đời lắm đảo điên
Để tâm một chỗ trong tĩnh lặng
Dẫu động bao nhiêu chẳng thấy phiền.
Nghĩ rồi, cứ thẳng bước mà đi
Mặc ai bàn tán, nói năng gì
Hỏi lòng nếu thấy không sai trái
Có chi bận bịu chuyện thị phi.
Nghĩ rồi, Kinh nói chẳng thể sai
Đọc tụng xem nghe chẳng để tai
Thử hỏi rồi ngày qua tháng lại
Có gì để vốn lại tương lai?
Nghĩ rồi, nghe kỹ mỗi thanh âm
Từng chữ từng lời rót nơi tâm
Rồi ghi nhớ lấy điều tinh yếu
Thuộc lòng sẽ vỡ đến ngàn trăm.
Nghĩ rồi, thua được ở trong đời
Cuối cùng cũng chỉ một trò chơi
Đừng nên cay đắng khi thua thiệt
Tỉnh hồn nhận biết để buông rơi.
Nghĩ rồi, sao vẫn thấy bồi hồi
Bởi còn thương cảm kiếp con người
Tình thức ngăn che nên trôi nổi
Bao giờ tỏ ngộ hãy mĩm cười.
Nghĩ rồi, lễ nhạc trổi cửa Không
Ru hồn vào cảnh giới hằng mong
Thang âm điệu thức bao cung bậc
Cúng dường Tam bảo để dung thông.
Quê Chiều 16/12/22
Bình luận bài viết