GÓC CHIA SẺ: NGỠ KHI
Ngỡ khi về lại thiền môn
Lòng luôn cảm nhận bồn chồn làm sao
Đường xưa rảo bước đi mau
Người quen chào hỏi lời trao vui mừng.
Ngỡ khi gửi mộng bên rừng
Lòng luôn vương vấn chưa từng rời xa
Đâu cần phố thị phồn hoa
Mất chân ý thức bôn ba một đời.
Ngỡ khi lòng quyết xa rời
Ở trong tĩnh lặng trùng khơi lụi tàn
Giờ thì non suối thênh thang
Chỉ ta một cõi giang san của mình.
Ngỡ khi xa hết chân tình
Có chăng một chút bóng hình trong tim
Chớ nên đời thực dõi tìm
Đã quên cảnh cũ như chim xa bầy.
Ngỡ khi trăn trở vơi đầy
Nghĩ cho nhân thế trả vay khôn cùng
Một mình tu niệm được không
Còn bao kẻ khổ chờ mong dẫn đường.
Ngỡ khi cuộc sống vô thường
Tâm linh chứa sẵn tình thương Bồ đề
Đến nơi ta muốn đi về
Với tâm đại nguyện lời thề độ sinh.
Ngỡ khi lắng đọng câu kinh
Vỡ ra đôi chỗ vô tình xưa nay
Giờ đây tâm niệm đổi thay
Đâu còn giới hạn tàn phai nghi lầm.
Ngỡ khi trong chánh định tâm
Dẹp bao phiền nhiễu những mầm phan duyên
Ở trong thế giới của thiền
Mà nhìn vũ trụ khởi duyên niết bàn.
Ngỡ khi đại chúng hòa vang
Trầm hùng âm hưởng hòa quang đồng trần
Pháp âm rung động xuất thần
Mười phương thánh chúng hiện thân gia trì.
Quê Chiều 30/11/22
Bình luận bài viết