GÓC CHIA SẺ: NHỚ BÓNG
Nhớ bóng hàng cau rợp góc vườn
Dây trầu quấn quít gốc yêu thương
Sen súng ao chùa đùa trêu nắng
Thả hồn du tử ngắm quê hương.
Nhớ bóng dừa xanh mát ngõ quê
Đưa ta ước mộng sớm quay về
Nhìn lại xóm làng hôm xưa ấy
Mõ chiều văng vẳng tỉnh cơn mê.
Nhớ bóng lam nâu ẩn cửa thiền
Tình trần đã gác lắng chữ duyên
Thư thái ngũ căn xa ngũ dục
Ngồi nằm đi đứng một cõi riêng.
Nhớ bóng thầy xưa dáng vào ra
Giảng kinh nói luật nếp thiền na
Gìn giữ giới thân nên tuệ mạng
Độ nhân tiếp chúng phá chướng ma.
Nhớ bóng cố nhân nay ở đâu?
Nghĩ về khi ý hợp tâm đầu
Xa vợi ghé thăm tràn nỗi nhớ
Giữa trùng sông nước nghĩa tình sâu.
Nhớ bóng chim bay tận trên cao
Phương trời viễn xứ đến nơi nao
Tơ tưởng về ai nơi chốn cũ
Chén trà chưa nguội vết thương đau.
Nhớ bóng chiều ngả xuống mặt hồ
Cạnh bờ sóng nước chạy lô xô
Chuỗi hạt tay lần, lòng yên tĩnh
Bờ kia qua được thấy hữu vô.
Nhớ bóng mây che khuất góc trời
Dịu cơn nắng cháy giữa trần đời
Người bớt bôn ba trong cảnh khổ
Vật ngóng trông chờ hạt mưa rơi.
Nhớ bóng đèn khuya hiu hắt soi
Giữa đời tuệ giác chẳng lẻ loi
Nhân thế ngủ mê trong tham ái
Ta tìm về với ánh tinh khôi.
Chiêu Đề 02/06/24
Bình luận bài viết