GÓC CHIA SẺ: NHỚ CHĂNG
Ảnh được tạo bởi bing AI
Nhớ chăng dũng khí vào đời
Mang bầu nhiệt huyết ngất trời xuân xanh
Đá vàng thử lửa công danh
Trui rèn lý tưởng xây thành lấp sông.
Nhớ chăng nhân ngã chập chùng
Miệng đời nổi sóng anh hùng đảo điên
Buông trôi tấc dạ niềm riêng
Nhiễu nhương đất nước ngả nghiêng cơ đồ.
Nhớ chăng thinh lặng ngọc thô
Khi chưa mài giũa cũng đồ vứt đi
Làm trai thời loạn nghĩ gì
Non sông trả nợ mong ghi sử vàng.
Nhớ chăng bóng đổ chiều hoang
Kịp khi thức tỉnh bẽ bàng thế nhân
Tình không chung bước đến gần
Cố quên dĩ vãng phong trần trải qua.
Nhớ chăng thân khoác Cà sa
Tâm mong giải thoát nghiệp ma nơi mình
Đường xa muôn dặm đăng trình
Vượt lên thử thách tánh linh đang chờ.
Nhớ chăng thuyền ngóng bến bờ
Như mây đợi gió đưa nhờ sang đông
Giữ tâm bất nhị pháp môn
Cứ theo Trung đạo ngữ ngôn mặc lòng.
Nhớ chăng sương lạnh cửa Không
Hồng chung tan mộng đèn chong đêm dài
Gió lay rèm cửa chưa cài
Có chi vướng bận trần ai muộn phiền.
Nhớ chăng nhiều kiếp nhân duyên
Một đời liệu đủ sang miền chân như
Thấu đời giả tạm huyễn hư
Rằng đây quán trọ ngụ cư một đời.
Nhớ chăng bền chí thảnh thơi
Dừng gieo tham ái đừng rơi luân hồi
Hào quang cũng chỉ một thời
Tìm trâu không gặp trùng khơi mịt mờ.
Chiêu Đề 02/02/25
Bình luận bài viết