GÓC CHIA SẺ: NHỚ CHIỀU
Ảnh được tạo bởi bing AI
Nhớ chiều bên khung cửa đợi chờ
Mưa đem bụi nước tặng nàng thơ
Giọt nước hiên ngoài đều đặn rớt
Thời gian gõ nhịp tiếng xác xơ.
Nhớ chiều mưa thương nhớ đến ai
Chân mây góc bể nặng thở dài
Rướm máu tim yêu không sở hữu
Nhận hy sinh hơn chuốc đắng cay.
Nhớ chiều vàng võ ánh hoàng hôn
Ngày trôi nhanh ánh mắt vô hồn
Xuân sắc thời gian nào ngưng nghỉ
Sinh già bệnh chết nấm mồ chôn.
Nhớ chiều nhung nhớ tím bầu trời
Vắng người tri kỷ cả một thời
Xa mặt cách lòng ai có hiểu
Nhốt vào tim gọi chẳng nên lời.
Nhớ chiều yên ả ngắm mây trôi
Mặc kệ nhân gian chuyện kéo lôi
Quán chiếu bên trong nào thấy sóng
Chỉ là nghiệp thức lửng lơ thôi.
Nhớ chiều thể trạng thấy bất an
Còn sắc thân nên chịu lầm than
Năm uẩn vốn không từ đâu bệnh
Ngũ hành sinh khởi nuốt thời gian.
Nhớ chiều qua đỉnh dốc cuộc đời
Cây rừng già cỗi lá vàng rơi
Mộng suốt trăm năm rồi cũng tỉnh
Chồi non đã nhú đón xuân tươi.
Nhớ chiều thu hiếu hạnh Vu Lan
Cội nguồn khuất núi lượn mây ngàn
Sao trả được ân như trời biển
Nặng gánh thâm tình nợ cưu mang.
Nhớ chiều ấm lạnh cõi âm dương
Chí thành bái vọng nén tâm hương
Quan Thế Âm xin về chứng giám
Giữ lòng bi nguyện suốt con đường.
Chiêu Đề 23/06/24
Bình luận bài viết