GÓC CHIA SẺ: NHỚ ĐƯỢC
Ảnh được tạo bởi bing AI
Nhớ được gì khi tỉnh cơn mê
Chỉ còn hiện thực đáng ê chề
Đã huyễn thì bao giờ tỉnh ngộ
Từ bên ni chạy đến bên tê.
Nhớ được chăng lúc phạm lỗi lầm
Không ngờ nhân quả bởi ái tham
Hối tiếc thời gian đâu trở lại
Sửa sai tay cũng đã nhúng chàm.
Nhớ được chưa bao chuyện đã qua
Thời gian nhòa nhạt khiến phôi pha
Lãng đãng ngược xuôi miền ký ức
Thôi về an trú Phật trong ta.
Nhớ được chăng tiếng kệ lời kinh
Khi người thân kề cận bên mình
Nửa ở nửa đi hồn bất định
Nửa buồn nửa tiếc thói hàm linh.
Nhớ được rồi thể tánh vốn không
Một thời sắc vóc lẫn oai phong
Nhận biết vô thường thì đã muộn
Đời người ai cũng đến mùa đông.
Nhớ được khi buồn với lúc vui
Con tim vẫn đập dạ bồi hồi
Tứ đại hợp tan nào chắc thật
Ngũ uẩn đều không luống ngậm ngùi.
Nhớ được đạo đời vốn chẳng hai
Tìm tâm đâu ở kiếp tương lai
Mây trắng trời xanh chim vẫn hót
Gió đưa rặng trúc, cửa không cài.
Nhớ được lối về chốn quê xưa
Lên đường thôi không đợi đón đưa
Mưa nắng xá chi đời khách trọ
Yên lòng vui bước dạo ba thừa.
Nhớ được lời vàng, pháp Như Lai
Chẳng lìa sinh tử thấy hoa khai
Tự tại tiêu dao cùng tuế nguyệt
Mỉm cười nhìn ánh sáng ban mai.
Chiêu Đề 30/05/24
Bình luận bài viết