GÓC CHIA SẺ: NHỚ LÚC
Ảnh được tạo bởi bing AI
Nhớ lúc thăng trầm giữa nhân sinh
Ước chi được sưởi ấm tim mình
Bớt giá lạnh rồi nên bước tiếp
Tu hành có bạn mới yên bình.
Nhớ lúc bệnh đau nghiệp kéo lôi
Cái tâm chiến đấu với cái tôi
Không lẽ buông xuôi vì ma chướng
Dã tràng xe cát chẳng đường lui?
Nhớ lúc xa thầy tổ bước đi
Nghiên tầm pháp hạnh nhẫn đại bi
Khó khăn nào ngại chi năm tháng
Quyết dùng tri kiến phá ngờ nghi.
Nhớ lúc chuyện con xé thành to
Giúp tham sân có dịp sang đò
Ngự trị bên trong điều khiển tánh
Đâu còn sáng suốt tránh phiền lo.
Nhớ lúc tiếc thương ngập cõi lòng
Lá rơi cảm nhận vạn sự không
Nước chảy theo dòng trôi đâu đó
Đời sẽ ra sao trước gió đông?
Nhớ lúc nặng tình với quê hương
Bên đi bên ở xẻ đôi đường
Cố gắng học xong quay trở lại
Nơi đây có vạn nhớ ngàn thương.
Nhớ lúc bệnh đau nhắc nhở mình
Đừng theo danh lợi khiến điêu linh
Không hướng nội rồi thì tay trắng
Làm sao đối diện với tánh linh?
Nhớ lúc lão suy mới giật mình
Đã qua triền dốc tuột không phanh
Chuộng nơi vắng vẻ mà tu tập
Độ ta xong mới đến nhân sinh.
Nhớ lúc đêm trường tiếng vạc kêu
Nhắc thôi chớ mộng mị trăm điều
Chú tâm niệm Phật cầu cảnh tịnh
Ngày qua đời ngắn lại đi nhiều.
Chiêu Đề 07/07/24
Bình luận bài viết