GÓC CHIA SẺ: NHỚ RỒI
Nhớ rồi ký ức cũ phai mờ
Ẩn hiện tâm hồn dưới trang thơ
Bàng bạc đâu đây trong mộng mị
Gợi niềm thương cảm với mong chờ.
Nhớ rồi hơi ấm sưởi đêm buồn
Đời không tẻ nhạt dẫu quay cuồng
Ánh đuốc soi đường đêm hoang vắng
Là hành trang bước đến cội nguồn.
Nhớ rồi những vấp váp thăng trầm
Đường đi nào bằng phẳng trong tâm
Chướng nạn qua rồi còn hay hết
Trải lòng bình lặng mấy dư âm.
Nhớ rồi quen mặt lại quên tên
Ai người trong dĩ vãng mông mênh
Có nhận ra nhau nơi kiếp khác
Nỗi buồn sinh tử gác sang bên.
Nhớ rồi thuở ấy bạn cùng tôi
Vất vả vượt qua mấy ngọn đồi
Hết ngọn núi này còn đỉnh khác
Chỉ là chiến thắng tự mình thôi.
Nhớ rồi tình nghĩa dẫu phôi pha
Giữ trong nhau hạnh nguyện vị tha
Hỷ lạc trao đời làm lẽ sống
Mai sau hẹn gặp ở liên hoa.
Nhớ rồi vọng niệm nếu không sinh
Thì đâu phải chịu cảnh vô minh
Ba cõi sáu đường nào chiêu cảm
Niết bàn Cực lạc với hàm linh.
Nhớ rồi nghiệp cũ họp lại đây
Gieo thêm trắc trở với hao gầy
Lận đận cả đời nhưng trụ được
Đừng gây tạo nữa mới thật hay.
Nhớ rồi cát bụi vẫn tay không
Có sao phải nhận chịu cuồng phong
Để gió cuốn trôi vào quên lãng
Bận lòng chi chẳng có khi xong.
Chiêu Đề 21/07/24
Bình luận bài viết