GÓC CHIA SẺ: PHẢI CHĂNG
Phải chăng thật giả lẫn lộn rồi
Tu với không tu cố ăn xôi
Chiếc áo đâu làm nên sự nghiệp
Ai cũng nhận lầm với cái tôi...
Tu là khổ hạnh phải chăng ah...
Bỏ chùa liệu Phật có trong ta ?
Có thời đã có từ xưa ấy
Nếu không muôn dặm kiếm không ra.
Tìm nơi cao rộng Phật ở đâu ?
Ngọc, đá, gỗ, đồng, ngự cổ lầu
Hay góc nghĩa trang ngoài non vắng
Trong mỗi con người biết nông sâu.
Ước gì hiểu được tánh chúng sinh
Khen chê bĩ thử thoáng qua mành
Dao động lòng người đầy sóng gió
Phải chắng xu hướng với vô minh ?
Có chăng sự thật với công bằng
Hiện hữu giữa đời chuyện khó khăn
Nếu vững tin thì không thành có
Cái gì không thể, chỉ chướng ngăn.
Nên chăng ta cứ sống lặng yên
Mặc kệ cuộc đời thích đảo điên
Bão tố phong ba rồi cũng lặng
Tâm cảnh như như một cõi riêng.
Phải chăng nẻo chánh với đường tà
Cách nhau gang tấc trở thành xa
Người cũng thế thôi ma với Phật
Ranh giới do mình cũng trong ta.
Phải chăng ngôn ngữ với thơ ca
Phương tiện tiếp giao để thăng hoa
Nâng thành giai điệu và cảm xúc
Tỏ bày tâm nguyện hạnh lợi tha.
Phải rồi pháp Phật vị nhân gian
Lan tỏa đến đâu khổ lui tan
Hoan lạc nơi lòng là giải thoát
Ngay đây sẽ thấy ánh Từ quang.
Chiêu Đề 30/01/25
Bình luận bài viết