Tin tức

GÓC CHIA SẺ: PHẢI RỒI

 
 
 
Phải rồi, ngồi mãi cũng phải đi
Đâu nên một chỗ cố kiên trì
Thay đổi để thêm nhiều sắc thái
Cũ đi mới đến cũng lâm ly...
 
Phải chăng, đi để thấy xa hơn
Tầm nhìn nhận diện hướng nẻo chơn
Ngoài trời vẫn có trời xa nữa
Quay vào, hướng nội, mọi nguồn cơn.
 
Phải rồi, thiên cổ mộ anh hùng
Vạn người tài trí mấy kẻ chung
Cây cỏ càng cao càng cô độc
Trở về chân tánh, chí nấu nung.
 
Phải thôi, được mất dẫn về đâu
Người được thì vui, kẻ mất sầu
Đời cứ tranh đua không ngừng nghĩ
Còn ta lắng đọng mỗi đêm thâu.
 
Phải rồi, kinh Phật nói chẳng sai
Nguồn gốc khổ đau mãi dẳng dai
Do tự chúng sinh không chịu dứt
Chẳng phải do ai, chẳng tại ai.
 
Phải mà ! Thế giới mãi bất an
Đấu tranh, tàn hại lắm nguy nan
Chỉ bởi lòng người luôn sân hận
Tham si kiêu mạn hại nhân gian.
 
Phải rồi, đôi lúc vẫn bồi hồi
Tâm khảm ưu tư mây buồn trôi
Giòng sông sinh tử còn tuôn chảy
Sao để một mình hưởng cơ may ?
 
Phải là, kẻ tỉnh nợ người mê
Vì phải gọi mời đến chán chê
Mấy ai chịu hiểu và buông bỏ
Họ cứ lao vào chỗ đáng ghê !
 
Phải rồi, tội tánh lắm mê mờ
Lênh đênh chìm nổi chẳng bến bờ
Ba đường sáu nẻo thường lên xuống
Tám nạn tứ sinh mãi chực chờ.
 
Quê Chiều 12/11/22

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 35
    • Số lượt truy cập : 6450135