GÓC CHIA SẺ: PHẢI THẾ THÔI
Phải thế thôi,
Đôi co tính toán để làm gì
Với những điều trái tai gai mắt
Bất bình trên gương mặt
Bực tức nén trong lòng
Lòng vòng trên con chữ...
Phải thế thôi,
Trong tâm người luôn có con thú dữ
Và cả trữ tình, thơ mộng, hiền lành
Cứ bằng lòng với cái Có của mình
Đừng khao khát để thú dữ trỗi lên
Dụng pháp tu "ít cần và biết đủ".
Phải vậy thôi,
Hạnh phúc Biết Đủ là trong tầm tay
Mưu cầu Ít Muốn là tâm an lạc
Sống nhàn hạ đễ tình đời không bạc
Cứa thiện lành sớm tạo tác duyên may
Như vậy đó,
Không phải lo, không trốn chạy
Đối diện lòng và chạm mặt cuộc đời
Vững tin mình chiến thắng mỗi trò chơi
Giữa trùng khơi mà tâm không nghiêng ngã.
Hãy như thế,
Chốn quê xưa qua rồi thời dâu bể
Dẫu phương trời vô định xứ kéo lôi
Vẫn lang thang đơn côi cuộc thế
Về đi thôi, nếu không muốn trễ
Đời ngắn đường dài
Ngại bước chân lơi !
Phải thế thôi,
Pháp Phật chỉ rồi, nhớ câu buông xả
Dính mắc chi nhân quả dính ướt mưa
Gương lòng lau sạch bụi chưa
Nhìn vào trong ấy, kính thưa đã về !
Nên vậy thôi,
Sơn cốc bên đồi, ngồi chiêm nghiệm
Một thời cõi mộng, rỗng rang rồi
Sương mờ nhưng trí tỏ thôi
Suối trong không dễ tìm mồi cá ăn.
Thôi vậy nhé !
Phật dạy tôi san sẻ nỗi đau người
Lòng Từ bi thấm đẫm tận chân trời
Chuyển mầu đất đá xanh tươi
Ai đang trắc trở
Mở miệng cười yêu thương.
Phải thế thôi,
Nhìn về phía Tây phương
Hướng về miền tịch lặng
Để thấy ở chốn này
Hoàng hôn sót nắng ngày dài
Bình minh nở rộ thêm vài hoa sen.
Quê Chiều 13/12/22
Bình luận bài viết