GÓC CHIA SẺ: TẠM
Tạm là trạm dừng chân không bến đỗ.
Đến đi muôn lối cõi khổ đọa đày
Đừng dại khờ tưởng thật có chốn này
Mà phải chuốc lấy ngàn cay trăm đắng.
Tạm ở qua đêm, giữa nhà không vườn vắng
Có phiền chi cũng nguyện chẳng để lòng
Đời có dài chỉ tạm mấy mươi đông
Tình có ngắn cũng lòng vòng một kiếp.
Tạm biệt rồi, ai cũng chờ bước tiếp
Sống để mơ về một kiếp lai sanh
Cõi tạm này đâu lẽ cứ quẩn quanh
Lên xuống mãi để rồi chìm biển mộng.
Tạm xa nhau mơ trùng phùng gió lộng
Nhớ ở hai đầu trầm bỗng yêu thương
Xa mặt cách lòng duyên phận chán chường
Giờ chỉ có mỗi con đường tu niệm.
Tạm bợ thời gian qua ngàn địa điểm
Đâu là nơi được diễm phúc đi về
Chắc không phải là cõi này đâu nhỉ
Có chăng là qua lại chốn đường quê.
Cõi tạm này không có chi đáng kể
Xác thân rồi cũng đâu thể lâu dài
Lão bệnh tử làm băng hoại tượng đài
Trụ diệt vong luật an bài vũ trụ.
Biết giả tạm đâu cần gì đầy đủ
Biết là không chẳng có chủ thể nào
Sao con người cứ phải cố trèo cao
Khi té nặng có biết đau không nhỉ?
Nương cõi tạm gắng tu cho bền bĩ
Dụng huyễn thân để suy nghĩ chân thường
Lấy huyễn cảnh làm duyên độ mười phương
Tọa thiền đường nguyện xiển dương pháp Phật.
Nương thể chất tạm, hành trì thường nhật
Sẽ có một ngày trí thật hiển bày
Trên lộ trình chẳng mấy được lâu dài
Thì cũng tạm thấy mặt mày tự tánh.
Quê Chiều 21/03/23
Bình luận bài viết