GÓC CHIA SẺ: THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng đầu đông tiết trời đêm se lạnh
Gió heo may thêm cảnh sắc dịu lòng
Sửa soạn cho mình áo kép chăn bông
Giữ hơi ấm cho hồn không rét buốt.
Không nhận thấy bầu trời xanh cao vút
Mây xám buồn giây phút chạnh nỗi đau
Thoáng nghĩ về một thuở nghiệp lao đao
Ngày đông ấy xưa sau đâu gặp lại.
Bồi hồi lắm người đi xa xa mãi
Chỉ riêng ta trống trải một góc trời
Đối diện mình tự khẽ mĩm miệng cười
Chớ phiền não vì chơi trò đuổi bắt.
Biết rõ rành tam độc đều là giặc
Vốn trong ta đừng để mặc lộng hành
Ở đời đừng sanh sự, sự chẳng sanh
Sự lý vuông tròn, năm canh yên giấc.
Gió mùa về sáo diều bay cao ngất
Phát âm thanh gọi vạn vật trở mình
Lạnh bên ngoài, thì trong ấm nhiệt tình
Bếp than hồng lóe ánh nhìn hạnh phúc.
Nước chảy xuôi nhìn bên trong bên đục
Thiên đường địa ngục cũng tại lòng ta
Non cao biển rộng một dãy sơn hà
Quê hương đó ngàn xa trăm nỗi nhớ.
Cuộc sống khổ, đáng yêu như hơi thở
Nếu mất đi còn chuyên chở được chi
Hãy nâng niu trân trọng mỗi xuân thì
Rèn nhân cách tạc ghi lòng tha thứ.
Sắp hết năm hãy làm lành lánh dữ
Tạo thiện duyên sửa quá khứ sai lầm
Dụng lòng Bi lay động đến Từ tâm
Nương pháp lực hộ trì ngầm chuyển hóa.
Câu thần chú chân ngôn nhân đeo quả
Mật niệm thường ngày vô ngã vị tha
Lỡ sinh đời ác nghiệp cõi Sa bà
Tinh tấn trước kẻo bệnh già tìm đến.
Chiêu Đề 17/11/24
Bình luận bài viết