GÓC CHIA SẺ: THẤY RỒI
Thấy rồi ta sẽ bước chân đi
Chân trời rộng mở bóng Từ bi
Hoằng dương đạo pháp là sự nghiệp
Hóa độ người mê có ngại chi.
Thấy rồi tình nghĩa sẽ phôi pha
Có tình là có khổ đâu xa
Vô tình đâu phải con người nữa
Hữu vô đều chẳng bận lòng ta.
Thấy rồi thì phải tiến tu thôi
Thế trí biện thông hãy buông trôi
Giàu sang hèn kém chung một chỗ
Phân biệt khiến tâm chẳng thảnh thơi.
Thấy rồi nhân quả mở miệng cười
Thiên hạ vui theo bởi nét tươi
Rồi họ cũng buồn khi ta khóc
Cười khóc buồn vui của kiếp người.
Thấy rồi nghiệp kết bởi đeo mang
Sở hữu làm chi cũng rã tan
Ta có được gì trong muôn pháp
Vô thường hoại diệt mãi bất an.
Thấy rồi mà chẳng dứt được sao ?
Đêm nằm vẫn nhớ đến chiêm bao
Nghiệp cuốn lấy như hình bắt bóng
Đời này kiếp nọ chuyện lao đao.
Thấy rồi đã bước được bao nhiêu?
Hay còn lưỡng lự với mưa chiều
Và lưu luyến ngắm tia nắng sớm
Chẳng đi sao đến chốn tịch liêu.
Thấy rồi thôi nhé, chẳng ngây thơ
Thực tế còn lâu mới đến bờ
Ngay lúc thấy tâm là thấy bến
Nhưng chưa cặp bến vẫn còn mơ.
Thấy rồi lo tu niệm sáng trưa
Chiều lại kinh hành chớ đong đưa
Đêm đến tọa thiền trong tĩnh lặng
Ngày tháng dần dà đến lúc chưa ?
Quê Chiều 15/12/22
Bình luận bài viết