GÓC CHIA SẺ: TRẢ VAY
Ảnh được tạo bởi bing AI
Trả vay hai chữ có gì đâu
Đơn giản vậy thôi mãi khổ sầu
Vì bởi kẻ vay không thích trả
Trả rồi sao có chuyện câu mâu...
Trả vay là nghiệp của chúng sinh
Đời trước đã vay, trả vóc hình
Đẹp xấu, béo gầy từ nghiệp cũ
Đời nay ngu tối hoặc thông minh.
Trả vay mai mốt sẽ thế nào
Biết hưởng được gì số kiếp sau
Xuống lên do chính mình tạo tác
Ngự tầng trời hay chịu khổ đau.
Trả thôi, không vay nữa cõi này
Trọn kiếp cũng đừng nợ với ai
Kết duyên Tam bảo chờ tiêu nghiệp
Về chốn Lạc bang ngắm hoa khai.
Trả rồi đừng nghĩ đến chuyện vay
Chấm dứt não phiền kiếp tương lai
Chuyên tâm thiền tọa cầu thấy tánh
Đèn sách kệ kinh mỗi hôm mai.
Vay mượn xác thân của mẹ cha
Dưỡng nuôi khôn lớn, giống người ta
Xin trả song đường câu hiếu đạo
Nguyện nên thánh quả sống vị tha.
Có vay có trả, chẳng có sao
Chấp nhận do mình, chớ bước cao
Chẳng nợ nần ai là sướng nhất
Cần chi danh lợi chốn lao xao.
Vay chữ phúc duyên, trả thiện lành
Cầu mong Phât tổ chứng tâm thành
Vay chiếc áo tu, cầu trí tuệ
Vay nợ áo cơm, trả tịnh thanh.
Thôi vay thôi trả nợ thế gian
Để không vướng bận cảnh buộc ràng
Đừng tạo ác duyên, thôi vọng động
Thì đâu gồng gánh chuyện trái ngang.
Chiêu Đề 01/09/24
Bình luận bài viết