GÓC CHIA SẺ: VUI CHĂNG
Ảnh được tạo bởi bing AI
Vui chăng mấy đoạn đường đời
Khó khăn sao quản đầy vơi nhọc nhằn
Nụ cười nuôi lớn thiện căn
Cho nhân thế bớt thôi giăng mắc sầu.
Vui chăng bay lượn chim câu
Yên bình khắp chốn nguyện cầu nở hoa
Tánh Từ lan tỏa thiền na
Tâm Bi thể hiện bao la muôn loài.
Vui chăng hết nghiệp trả vay
Hữu duyên kết chặt nợ dài ra thôi
Đến đi đừng nợ luân hồi
Gieo nhân chớ hẹn đền bồi kiếp sau.
Vui chăng tim hết còn đau
Ân xưa xin đoạn hướng vào vô dư
Hỷ hoan tâm địa buông thư
An vui nhân thế làm sư giúp đời.
Vui chăng mến chẳng nhầm người
Yêu không nhầm chỗ nụ cười thong dong
Nhưng đời vốn dĩ khổ không
Nào ai biết được mênh mông cuối trời.
Vui chăng nói chẳng thành lời
Đề câu thơ tặng cuộc đời chông gai
Mộng nào là mộng chẳng phai
Trở về hiện thực mới hay ngỡ ngàng.
Vui chăng duyên đến rộn ràng
Duyên đi để lại muôn vàn vấn vương
Nếu buồn nhìn bóng trong gương
Vững tin tìm lại ánh dương hôm nào.
Vui chăng xuân đến hoa chào
Mặt ai cũng thấy dạt dào chứa chan
Nguyện cho Phật lực tỏa lan
Giữa ngàn thế giới cung đàn sắc thinh.
Vui chăng đạo pháp hữu tình
Trợ người tu học phát sinh tuệ lòng
Thấy nghe rành rõ dung thông
Sa bà- Tịnh độ sắc không chân thường.
Chiêu Đề 19/01/25
Bình luận bài viết