GƯƠNG SOI
Một thoáng ngắm gương soi bóng
Phải chăng ta ở bên trong?
Là ta thì ai đứng đấy?
Chẳng ta ai ở nơi này?
Gương đời phản chiếu phận người
Gương lòng hiện bóng tâm trôi
Một đời sạch nhơ tốt xấu
Trong gương hiện đủ ai ơi !
Chiếc gương nhân quả vô tri
Hiện lên trung thực làm chi
Khiến ai ôm lòng đau khổ
Dạ buồn nhân ảnh biến di.
Với người đau khổ biệt ly
Gương làm bạn tốt cố tri
Với kẻ an vui hạnh phúc
Gương soi đức hạnh từ bi.
Với ai không cần gương nữa
Đập vỡ để không thấy gì
Đến khi muốn nhìn mặt thật
Đau buồn hiện cảnh nhớ ghi.
Có gương để soi mặt thật
Có gương chống nhiễm ô đời
Gương mầu nhìn đâu một sắc
Gương lòng sáng tỏ muôn nơi.
Gương tình nhìn ai cũng mến
Gương sân trút giận mọi người
Gương lười đánh rơi dũng khí
Gương bi ngấn lệ nghẹn cười.
***
Trăng soi bóng nước làm gương
Nhân quả đeo nghiệp chớ nương
Gương lòng sáng trong tỏ rạng
Gương tuệ dấu ấn mười phương.
Tát bà ba 26/05/22
Bình luận bài viết